CÁN BỘ, ĐẢNG VIÊN VÀ NHÂN DÂN HUYỆN NÔNG CỐNG QUYẾT TÂM THỰC HIỆN THẮNG LỢI NGHỊ QUYẾT ĐẠI HỘI ĐẢNG BỘ HUYỆN LẦN THỨ XXIII, NHIỆM KỲ 2015-2020!

Điểm tựa nơi đầu sóng

Đăng lúc: 13:22:47 10/09/2015 (GMT+7)
100%

Để đất nước được vẹn toàn bờ cõi, để những hòn đảo của Tổ quốc mãi sừng sững trong chủ quyền dân tộc, đòi hỏi những người canh giữ biển trời phải can trường và đầy lòng quả cảm. Nhưng để có được quyết tâm đó, ít ai biết rằng, các anh có một hậu phương vững chắc, dù ở nhà những người vợ, người mẹ gặp biết bao khó khăn, thiếu thốn vẫn luôn âm thầm ủng hộ để các anh yên tâm làm nhiệm vụ. Chị Trần Thị Tuyết – tại thôn 2, xã Trung Thành là một hậu phương như thế.

               Năm 2009 chị Tuyết và anh Vỹ gặp nhau khi đó chị là cô gái mới 20 tuổi đang làm tại căng tin cho một đơn vị bộ đội Hải Quân ở Đà Nẵng. Lúc đó anh là lính Hải Quân đã 28 tuổi. Qua những lần trò chuyện cảm thương hoàn cảnh gia đình anh, bố mất sớm, mẹ ngày một già yếu, anh là con út trong gia đình có 3 anh em trai, dần dần tình cảm anh chị ngày càng gắn kết, sau một thời gian tìm hiểu chị Tuyết cùng anh Vỹ quyết định xây dựng mái ấm gia đình vào cuối năm 2009 và năm sau, cậu con trai kháu khỉnh ra đời trong niềm hạnh phúc của 2 bên gia đình. Từ khi sinh con, chị mới ý thức rõ được những vất vả của người vợ có chồng là lính đảo. Bàn bạc với chồng, chị quyết định về quê sinh sống. Thời gian đầu, mẹ con chị phải ở nhờ nhà anh trai. Con trai của anh chị bị viêm phổi thể hen và viêm đường ruột nên thường ốm đau, có lúc phải nhập viện dài ngày để điều trị. Để có tiền thuốc thang cho con, phụ giúp kinh tế gia đình, giúp chồng yên tâm công tác chị Tuyết gửi con nhỏ nhờ ông bà ngoại chăm sóc, đi làm nhiều công việc khác nhau. Sau hơn 2 năm làm công nhân tại tỉnh Bắc Ninh với mức lương ít ỏi hơn 3 triệu đồng mỗi tháng trong khi công việc vất vả, xa nhà, để có điều kiện chăm sóc con nhỏ chị đã xin vào làm việc Công ty cổ phần may xuất khẩu Trường Thắng.

        Kể về chồng mình chị Tuyết tâm sự: trước khi công tác trong lực lượng kiểm ngư anh Trần Văn Vỹ là bộ đội Hải quân ở Hải đội 311 – Lữ đoàn 161 vùng 3 – Hải quân tại Bán đảo Sơn Trà – Đà Nẵng. Khi lực lượng kiểm ngư viên được thành lập anh được phân công về công tác tại đảo Sơn Trà – Đà Nẵng. Cũng giống như những người lính biển khác luôn đặt nhiệm vụ lên trên hết nên có khi phải 2 năm anh Vỹ mới về thăm gia đình. Có lần anh được nghỉ phép nhưng mới về đến Quảng Bình thì trong đơn vị lại gọi điện phải vào ngay. Anh phải xin mãi đơn vị mới đồng ý để anh được ghé thăm nhà. Vậy là chỉ sau ít giờ đồng hồ ngắn ngủi bên vợ con, anh Vỹ lại khoác ba lô lên đường nhận nhiệm vụ. Thế là bao nhiêu dự định sum họp gia đình đã tan biến. Đợt về gần đây nhất của anh là được 4 ngày đầu tháng 5 vừa qua trước khi anh ra đảo Trường Sa nhận nhiệm vụ mới. Do điều kiện anh phải xa nhà liên tục nên mỗi lần anh tranh thủ được về phép chị lại tạo điều kiện cho 2 bố con gần gũi với nhau. Chị tâm sự: "Vì con trai xa bố lâu ngày, nên khi anh về nhà, bé thấy lạ, nên không theo bố. Nghỉ phép được vài hôm, đến khi con quen hơi bố rồi, chịu gọi bố rồi lại là lúc anh phải đi. Chị thương anh, thương con, nên lúc anh đi vắng chị mở nhạc cho con nghe, chị dạy con lời bài hát  "Ba em là bộ đội Hải quân". Mỗi lần anh gọi điện về con trai lại hát bài đó cho anh nghe. Chị hi vọng có thể truyền cho con sự tự hào về nghề nghiệp của anh và cảm nhận được hơi ấm của anh luôn bên con".

        Cuộc sống gia đình luôn vắng bóng người chồng, người cha nhiều lúc làm chị không khỏi chạnh lòng. Song vượt lên tất cả chị lại tự động viên mình phải khắc phục khó khăn, tự vươn lên để vừa nuôi dạy con thơ, vừa là điểm tựa cho chồng nơi đảo xa yên tâm bám biển, giữ vững chủ quyền của biển đảo Tổ Quốc. Nhiều lúc chị đã giấu anh bệnh trọng của con thơ, tần tảo chăm sóc, vun vén cho gia đình. Những lời động viên của người vợ nơi hậu phương sẽ tiếp thêm sức mạnh cho anh vững vàng vượt qua mọi sóng gió.

        Vào năm 2014 được sự quan tâm của LĐLĐ tỉnh, gia đình chị Trần Thị Tuyết đã được Quỹ Tấm lòng vàng Lao động đã trao tặng mẹ con chị 40 triệu đồng hỗ trợ gia đình xây dựng nhà ở. Cùng với số tiền tích cóp của 2 vợ chồng, anh em dòng họ giúp đỡ và được ông bà ngoại cho đất, mẹ con chị đã xây dựng được căn nhà làm nơi sinh hoạt cho hai mẹ con. Mặc dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, trắc trở nhưng chị Tuyết luôn cố gắng lo toan công việc ở nhà thật trọn vẹn để trở thành hậu phương vững vàng cho chồng làm tròn nhiệm vụ được giao nơi đảo xa.

Nguyễn Thơ