Lâu lắm anh chưa về Nông Cống
Gặp lại Cầu Quan, phố Chuối xưa
Đường Mười bóng cọ ô che cửa
Lay láy nhìn ai, con mắt đưa…
Đất ấy nên người duyên dáng ấy
Ai hay một thuở đã lừng danh
Ngàn Nưa Bà Triệu voi xung trận
Súng trường em giữ, biếc trời xanh.
Bến Chuồng, cầu Lạc, Minh Khôi đó
Mười tám thôn làng em nhớ không
Bom Mỹ cày tung, bom Mỹ xóa
Đồng lại xanh non, mái ngói hồng.
“Được mùa Nông Cống”… câu ca cũ
Em hát chiều nay giữa giảng đường
Mảnh đất một đời găm nỗi nhớ.
Máu trộn mồ hôi, nuôi ước mong…
Duyên nợ chi nhau mà Nông Cống
Nhà thơ Huy Trụ